Lưu dấu hạ buồn

1. Hạ [Am] ơi! Ve [Em] sầu hay hỏi người [Am] xưa

Bao năm qua [Em] rồi mà [Am] lòng ta còn nặng [Dm] mang

Thời gian cũng [Am] đã nhạt [F] nhòa

Người xưa cũng [Am] đã quên [Dm] rồi mà sao ta vẫn [E7] nhớ.

 

2. Còn [Am] chi ân [Em] tình năm cũ nhạt [Am] phai

Hoa rơi sân [Em] trường một [Am] mình ta ngồi lặng [Dm] thinh

Tìm đâu kỷ [Am] niệm học [F] trò

Lòng nghe nức [Am] nở nghẹn [Dm] ngào tiếc cho đời hợp [Am] tan.

 

ĐK:

Phượng [A] ơi! Ve [F#m] sầu cất giọng biệt [E] ly

Hoa mang sắc [Am] đỏ [G] con tim u [Em] sầu

Nhớ [Dm] về [Am] một thời học [G] sinh một thời niên [E7] thiếu.

Người [A] đi bao [F#m] giờ về lại trường [E] xưa

Riêng ta có [Am] lẽ [G] không quay trở [Em] về

Tiếc [Dm] rồi [Am] thì cũng vậy [G] thôi, còn chi nhung [E7] nhớ.

 

3. Đành [Am] thôi có [Em] buồn thì cũng đành [Am] thôi

Tâm tư chôn [Em] vùi như [Am] là giấc mộng đời [Dm] trôi

Dòng lưu bút [Am] cũng đã [F] nhòa

Tình xưa gửi [Am] lại hạ [Dm] buồn biết đến thuở nào [Am] nguôi.