Ly cà phê cô đơn

1. Ngồi bên điếu [Dm] thuốc bên ly cà phê [Bb] đen

Khu phố khuya không [F] đèn, hạt [Dm] mưa rớt bên [Gm] hiên

Nỗi nhớ dâng triền [Bb] miên, cách [C] chia đôi hai [F] miền

Em về phương [C] bắc anh phương [A7] nam nhuốm ưu [Dm] phiền.

 

2. Thời gian thấm [Dm] thoắt bao năm rồi em [Bb] ơi

Biết nói sao nên [F] lời lòng [Dm] thương nhớ khôn [Gm] nguôi

Em nhớ chăng tình [Bb] tôi

Hứa bên nhau muôn [A7] đời, giờ sao vẫn xa [Dm] rời.

 

ĐK:

Ly cà [Bb] phê cô [Am] đơn buồn lê [Dm] thê

Khói thuốc [Bb] bay qua [C] tay như làn [F] mây [D7]

Thoảng qua [Gm] đây rồi bay về phương [Dm] ấy

Em như làn khói [A7] trắng để xác thân tôi hao [Dm] gầy.

 

3. Từng giọt tí [Dm] tách ly cà phê vẫn [Bb] rơi

Như nỗi đau không [F] lời giọt [Dm] sầu nghe đắng [Gm] môi

Cô đơn ly cà [Bb] phê, gác [C] khuya không ai [F] về

Lòng [A7] buồn đau não [Dm] nề.