Mái hiên cuộc đời

Có lần nhìn người bên ly cà [Am] phê [Dm]

Trong mắt kính [E7] đen che giấu cuộc [Am] đời [F]

Mái hiên tóc [Am] mềm qua ngang vầng [Dm] trán [G]

Khoảnh khắc người [E7] cho ta một nụ [Am] cười

Có lần nhìn người bâng khuâng hồn [Am] ta [Dm]

Hương sắc kín [E7] sâu trong nét ngọc [Am] ngà [F]

Mái hiên cuối [Am] đời trong ta mù [Dm] lối [G]

Còn chút niềm [E7] riêng không nói nên [Am] lời!

Đời ta đen ngầu, giọt mưa đẫm [Dm] ướt [G]

Nắng đốt thịt [A7] da, đốt cả tình [Bb] người

Đông về gió [Am] lạnh buốt giá tim [Dm] côi [G]

Ta cần mái [E7] hiên sưởi ấm cuộc [Am] đời.

Ta cần mái hiên bên làn hơi [Dm] thở [G]

Có tóc trong mùa gió thổi bay [C] bay [F]

Ta cần có [Am] em qua suốt đêm [F] dài

Cho ta hơi [E7] người sưởi ấm đêm [Am] nay

* Có lần một mình bên ly cà [Am] phê [Dm]

Không thấy dáng [E7] ai mang mái hiền [Am] về [Dm]

Mất đi nụ [Em] cười cho ta thầm [F] ước [G]

Người mang mái [E7] hiên đi mãi không [Am] về!