Mang Chủng

[Em]Nhớ người thấy lòng mình wooo

[C]Làm đào phai liễu tàn

[G]Wooo

[D]Yêu thương xưa người đã chôn [Em]vùi

 

[C] [G] [D] [Em] [C] [G] [D]

 

[Em]Duyên như nhành hoa mỏng manh

[C]Yêu thương người nay không cần

[G]Ái nhân lúc xưa nay hoá cố [D]nhân

 

Trời làm hoàng [Em]hôn cho lòng thêm sầu bi

[C]Khó tránh lệ tuôn ướt [G]khoé mi

Người bước [D]đi

 

Vạn lời người đã [Em]từng nói

Tiêu tan tựa [C]như làn khói

Dù một ngàn [G]kiếp sau cũng không đành lòng [D]woo

Mây xanh ngoài [Em]tầm với

Đã hết những [C]mong đợi

Tự hỏi mình [G]nếu buông xuôi thì lòng sẽ [D]vơi?

 

Nhớ người thấy lòng mình [Em]wooo

[C]Say trong cơn mơ bi hài

câu “vẫn chờ”

[G]Wooo

[D]Tay ai từ bi một bài hát không gì

[Em]Woo

[C]Yêu thương làm chi, bây giờ có nghĩa?

[G]Woo [D]

Hết lòng ích [Em]gì? [C] [G] [D]

 

[Em]Hoa sen ngồi nghe lòng ta

[C]Nhân gian hồng trần gĩai bày

[G]Cớ sao phải đi đến bước hôm [D]nay?

 

Trùng phùng là [Em]hư không, chỉ như vần thơ

[C]Ái ố từng qua đã hoá [G]cơn mơ

Ai vẫn [D]chờ?