Mất anh em tìm lại thấy chính mình

1. Này em [C] ơi, ngày hôm [G] nay

Chẳng ai [Am] lau cho em nước [Em] mắt

[F] cạnh khi em yếu [C] đuối

Thì [Dm] phải mạnh mẽ thế [G] thôi.

Đừng lo [C] lắng trời sẽ [G] nắng

Dù cho [Am] mưa hay dẫu bão [Em] giông

[F] đêm dẫu trái tim [C] yếu mềm

Mgày [Dm] mai phải [G] kiêu hãnh [C] lên.

Em chẳng [Am] biết biết mình [Em] đã

Sai ở [F] đâu để rồi hôm [C] nay

Ta [Dm] phải lặng yên qua bao tháng [G] ngày.

Khi tình [Am] yêu không đủ [Em] lớn

Im lặng [F] sẽ đẩy ta ra [C] xa

Nếu [Dm] như hôm nay ta không [C]

Của [F] nhau cũng là duyên [G] số thôi [C] mà.

 

2. Này em [C] ơi, bỏ đi [G] thôi

Dù cho [Am] mai không ai dẫn [Em] lối

[F] đoạn đường đi rất [C] tối

Cũng [Dm] phải tự bước thế [G] thôi.

Và hãy [C] nhớ hoàng hôn [G] xuống

Rồi ngày [Am] mai bình minh sẽ [Em] lên

Đừng [F] nuối tiếc giấc mơ [C] không thành

Em [Dm] sẽ [G] an [C] lành.

Bao ngày [Am] qua em gục [Em] ngã

Em cũng [F] đã nhìn mình trong [C] gương

Yêu [Dm] người đừng nên đánh mất chính [G] mình.

Như cành [Am] hoa mong manh [Em] quá

Nhưng thật [F] ra chẳng hề yếu [C] đuối

Nắng [Dm] lên hoa kia sẽ [C] nở

Mất [F] anh em tìm lại [G] thấy chính [C] mình.