Mặt trời đã gọi

Cuối [Em] cùng cuộc tình đã ngủ [Am] yên

Tôi [C] ơi đừng nuối [G] tiếc dù yêu [Em] người tha [B7] thiết

Cũng chỉ là chiếc bóng bên [G] đường rồi [B7] quên.

Thế [Em] rồi nhạt nhòa bóng tà [Am] dương

Hình [C] như trong đáy [G] mắt còn vương [Em] một giọt [B7] nắng

Lưu luyến gì một thoáng hư [Am] vô người [Em] ơi. [B7]

Còn gì cuối [Em] trời chiều phai sắc [G] nắng

Lạc loài giữa [D] đời hồn tôi bối [Am] rối

Lần [Bm] chuỗi hạt ăn [D] năn dấu thân vào ngục [B7] tối.

Thức [Em] dậy mặt trời đã gọi [Am] tôi

Hàng [C] cây vàng lên [G] nắng và [Em] nghe đàn chim [B7] hót

Hoa hé cười chào [C] lá cây [B7] reo niềm [Em] vui.

* Đôi mắt [Em] nai hãy cứ [Am] sáng long [Em] lanh

Dù có bao [D] lần hãy cứ thương yêu [B7] người

Dưới ánh mặt trời ta ru đời bình [Em] yên.