Màu buồn sim tím

1. Chiều thu năm [Dm] ấy bên gốc sim ven [G] đồi em nói [C] em yêu màu [F] tím [Dm]

Màu của tình [Gm] yêu màu của thương [A7] nhớ mùa của riêng chúng [Dm] mình [Gm] [Dm]

Nhẹ nhàng nâng [F] niu một nụ hoa [Bb] tím anh khẽ [C] cài lên tóc [F] em [Dm]

Hẹn thề cùng [Gm] nhau tình mình đẹp [Dm] mãi yêu màu tím thủy [A7] chung

Dù ngày đêm sương [Gm] gió vẫn không [A7] phai lạt sắc [Dm] màu.

 

2. Rồi em không [Dm] nhớ hay đã quên

câu [G] thề em bước [C] theo duyên tình [F] mới [Dm]

Bỏ lại chiều [Gm] hoang biền biệt thương [A7] nhớ trong màu tím hoang [Dm] dại [Gm] [Dm]

Đường chiều không [F] em giáo đường buồn im [Bb] bóng tôi thẫn [C] thờ trên lối [F] xưa [Dm]

Nhìn về đồi [Gm] sim mà lòng buồn quay [Dm] quắt xóm đạo bỗng đìu [A7] hiu

Kể từ em xa [Gm] vắng tiếng chuông [A7] ngân càng não [Dm] nề.

 

ĐK:

Ai có ngờ rằng [D] đâu tình mình là gian [Bm] dối không như mộng ước ban [D] đầu [D7]

Ai có ngờ rằng [G] đâu bên đồi hoa sim [Em] tím giờ mình anh đứng cô [F#m] liêu

Kỷ niệm còn [Bm] đây trong thương yêu này là màu [F#m] hoa anh nâng niu

Tình buồn là [G] khi em ra [Em] đi cách xa muôn [A] trùng

Người ơi xin [A7] nhớ dù cho năm tháng màu hoa sim tím vẫn sẽ mãi còn nhớ [D] thương.

 

3. Đò xưa lỡ [Dm] chuyến xin chúc em bên [G] người em cứ [C] vui duyên tình [F] mới [Dm]

Kỷ niệm ngày [Gm] xưa giờ chỉ là dĩ [A7] vãng cơn mộng đã tan [Dm] rồi [Gm] [Dm]

Vì ngày hôm [F] xưa màu buồn của sim [Bb] tím vương nắng [C] chiều trong mắt [F] ai [Dm]

Để rồi giờ [Gm] đây đường chiều hun [Dm] hút xóm đạo vắng tịch [A7] liêu

Tình buồn như trang [Gm] giấy đã ghi [A7] tên chuyện chúng [Dm] mình.