Màu của Huế

Xin chớ [C] buồn, khi cất bước đi [Dm] xa

Bởi nhớ [G] thương vẫn dành riêng cho [C] Huế

Mỗi ban [Am] mai hay nắng chiều lại [C] về

Đây khung [G] trời kỷ niệm của thời gian.

Dẫu xa [Em] rồi cũng nhớ Huế mênh [C] mang

Là áo [F] tím, dòng Hương, khúc Mười [G] Thương, Mái [C] đẩy…

Tiếng tơ [Am] lòng cả một đời khắc [F] khoải

Ướp dòng [G] Hương vào trong ánh mắt [C] sâu.

Màu của [Em] Huế ai nhuộm từ lâu [F] lắm

Mà thời [G] gian chẳng phai lạt bao [C] giờ

Đi khắp [Dm] chốn, cũng nhận ra màu [C] Huế

Dáng hình [G] nào từ Huế đã dán [C] tem.

Ngày vẫn [C] trôi và [Em] mây vẫn bay

Tóc ai ngày [F] ấy chấm vai [C] gầy

Sông Hương nét [Am] Huế, trời ban [C] tặng

Giữ lại giùm [G] anh dáng phượng [C] gầy.