Mây lưng đồi

1 Chiều [D] xuống, sương mờ quấn quanh

Đồi núi, mây ngàn chắn [G] ngang

Ngồi [G] ngóng ai về bước [D] sang

Lòng bỗng ngẩn ngơ chiều [A] hôm

 

2. Hồng [D] hé môi nụ nét xuân

Người sẽ quay về núi [G] xa?

Người đã xuôi về biển [D] khơi

Tình [D] đó khuất trong màn sương

 

ĐK:

Ngậm ngùi non [G] cao, cánh chim phương [A] nào

Áng [D] mây, xuống lưng [Bm] đồi

Khói [Em] sương, đêm xuân [A] lạnh, buồn vương

Nhìn dòng sông [G] trôi, trôi xa vời [A] vợi

Nhấp [D] môi, chén cay [Bm] nồng

Tiếng [Em] ca, không vơi [A] sầu, nhớ [D] người

 

3. Hẹn [D] ước, như ngàn gió bay

Người hỡi, xa rồi dáng [G] ai

Chờ mãi, hương thầm tóc [D] mây

Chìm [D] xuống, đóa hoa phù dung