Mây xa

Mây [Dm] bay sao mỏi mệt

Mây [C] trôi như muộn [Am] phiền

Cuối chặng đời lênh [Dm] đênh

Khoang trời buồn mông [Gm] mênh

Mây ngơ [Dm] ngác giữa đêm dài vô [A7] tận.

[Dm] Ôi kiếp mây sao lận [Gm] đận [C] bên [F] trời

Từng buổi [Gm] sáng từng buổi [Bb] chiều

Dù là [C] nắng dù là [A7] mưa.

Mây [Dm] xa đã quên giấc mơ [C] xưa

Một thời dấu [Bb] yêu hững hờ trôi [A7] mất

Đến bây [Gm] giờ chỉ còn giá [A7] băng

Không lấp [Dm] đầy trống [Bb] vắng

[Dm] Mây bỗng nhiên sao tàn [Gm] tạ

Âm [F] thầm giọt nắng [Gm] rớt như nguyệt [Bb] lạnh

Hạt sương [C] rơi [A7] cũng tả [Dm] tơi.

Tôi [Dm] mơ một ngày mây ngưng [F] trôi

Tôi [Gm] mơ một lần mây cúi xuống che đời [Dm] tôi

Bóng mát trưa mùa [Bb] hạ ấm áp chiều mùa [A7] đông.

Mây như [Dm] sương mây như [Gm] khói

Mây tựa cánh [Bb] tuyết rơi trên cành khô [A7] héo

Từ góc [Gm] trời nặng gánh tương [A7] tư vô [Dm] vọng.

* Mây [Dm] bay sao mỏi mệt

Mây [C] trôi như muộn [Dm] phiền

Tôi xin làm chim [Dm] bay

Dõi theo đường mây [Gm] trôi

Khi mây [Dm] khóc sẽ tan thành ngấn [A7] lệ.

[Dm] Mưa ướt cánh chim nặng [Gm] nề [C] rơi [F] rụng

Rồi nằm [Gm] xuống bên sườn [Bb] đồi

Nhìn dòng [C] nước [A7] lặng lờ [Dm] trôi.