Mẹ mãi là quê hương

1. Một ngày về Mê [Em] Pu qua cánh đồng vi vu đầy [G] gió

Tà Pao xanh [Bm] lam mơn man, mơn man chiều thu Mê [Em] Pu [G]

Mẹ ơi! con đã [Bm] về, con lại thèm bữa cơm chiều [Em] quê

Dù nhà hàng cao sang nơi [D] đâu cũng không bằng bữa cơm mẹ [C] nấu

Dù con đi xa xôi nơi [D] đâu vẫn nhớ về bữa cơm của [Bm] mẹ

Nơi quê [B7] nhà tháng ngày chờ [Em] mong.

 

ĐK:

Chiều mùa thu hạt mưa nhẹ [C] trôi

Gió dạo [D] chơi, tóc trắng mẹ [G] rơi

Bữa cơm [Em] chiều mẹ ngồi chờ [D] đợi

Ôi chiều [G] thu mưa bay Mê [Bm] Pu

Chiều trôi [B7] trên trên đỉnh núi mây [Em] mù.

 

2. Một ngày về Mê [G] Pu qua cánh đồng mênh mông đầy [C] gió

Con về nghe tiếng nấc lòng [B7] con

Con ôm mẹ xin mãi yêu [Am] thương

Trong suốt cuộc [B7] đời mẹ mãi là quê [Em] hương.