Mẹ ơi! Mẹ đâu rồi

1. Có những [Am] lần con thảng thốt trong đêm.

Gọi "Mẹ [Bm7b5] ơi, Mẹ ơi!" rồi con [Am] khóc.

Con giận [Dm] mình cô đơn, rồi trách [F] móc.

Hỡi trời [Bm7b5] cao, hỡi số phận đoạn [E7] đành.

Con cố [Am] tìm những ngày tháng chưa xa,

tìm Mẹ [Bm7b5] yêu, tìm trong vòng tay [Am] ấm,

nhớ Mẹ [Dm] cười xinh tươi làn hơi [F] ấm,

tìm niềm [Bm7b5] vui con [E7] gần Mẹ đâu [Am] rồi.

 

ĐK:

Mẹ đâu rồi Mẹ [Am7/G] ơi,

con thuyền [Dm] nhỏ lại chơi [C] vơi.

Mơ cổ [F] tích để Mẹ sống [Dm] lại,

an ủi [Bm7b5] con khi vòng đời oan [E7] trái,

che chở con với lòng nhân [F#m7b5] ái.

Con tìm [Dm] Mẹ, Mẹ đâu [Bm7b5] rồi Mẹ [E7] ơi,

con tìm [Dm] Mẹ, Mẹ đâu [E7] rồi Mẹ [Am] ơi.

 

2. Con thấy [Am] mình sao còn quá ngây thơ.

Lỗi lầm [Bm7b5] xưa Mẹ luôn tràn tha [Am] thứ.

Thấy Mẹ [Dm] cười nhưng tim Mẹ đau [F] nhói.

Mẹ của [Bm7b5] con, Mẹ gánh hết tủi [E7] hờn.

Để thấy [Am] lòng con thèm quá yêu thương,

thèm bàn [Bm7b5] tay, mùi hương và mái [Am] tóc,

dáng Mẹ [Dm] gầy, mâm cơm... giờ con [F] khóc,

vọng vào [Bm7b5] đêm nức [E7] nở Mẹ đâu [Am] rồi.