Mẹ ơi! Tuổi thơ con thật buồn

1. Nhớ cảnh xưa [Em][A] quặng thắt khắp ruột [Em] gan

Thống [Bm] khổ cơ [Em] hàn ngặt nghèo húp cháo lẫn [A] khoai

Nhìn con ăn mẹ [Bm] mừng mà [Em] rưng rưng khóc [C] tủi

Chìm [A] trong đêm đọa đày mẹ vẫn hát ru [Bm] con.

 

2. Sấm chớp ngang [Em] đầu vần [A] vũ dưới đạn [Em] bom

Gió [Bm] thổi mưa [Em] phùn chằm bặp áo vá tả [A] tơi

Bằng đôi tay gầy [Bm] guộc cùng [Em] đôi chân nứt [C] nẻ

Mẹ [A] ôm con vào [C] ngực chạy [Bm] loạn giữa vùng tang [Em] thương.

 

ĐK:

Bầu trời vừa sáng [A] lên sau những ngày tăm [Em] tối

Thì mẹ lại khuất [D] xa chưa [C] hết trọn kiếp [B7] người

Tuổi [Am] thơ con thật [Em] buồn đường [C] phía trước mù [B7] sương

Cô thân lạc loài vào chuỗi ngày tha [C] hương

Từ [Em] đường giờ đã [A] xây nhưng thiếu người nhang [Em] khói

Vì dòng đời đẩy [D] đưa con [C] sống tận xứ [B7] người

Lòng con nghe thì [Am] thầm tưởng nhớ đến mẹ [B7] cha

Tim gan nghẹn ngào nuốt trôi từng dòng [Em] lệ.