Men mùa hạ

1. Chiều [Am] mang tiếng [F] nói đi theo [Am] gió

Mang [Dm] theo ngọn [G7] nắng khuất về [C] Tây

[Em] chi trong nắng mà tôi nhớ

Một giọng [E7] cười [F] hay sợi tóc [E7] bay.

 

2. Chiều [Am] mang tiếng [F] nói mà tôi [Am] nhớ [A7]

Một chút [Dm] vui hay [G] một chút ân [C] cần

[Em] chi như mật trên môi đó

Ngọt với muôn [E7] người hay chỉ riêng [Am] tôi?

 

ĐK:

[A] chi như thể trong vườn [C#m] hạ

Tiễn một mùa [D] đông ôi đã quá [E7] dài

Ô [Bm] hay cứ tưởng tim thành [D] đá

Lại đập hồn [E7] nhiên mấy nhịp [A] sai.

[A] chi như thể trong vườn [C#m] lạ

Hé một nhành [D] hoa ôi đẹp bất [E7] thường

[Bm] chi xanh mượt như cây [D]

Vẽ lại trần [E7] gian vốn thật [A] buồn.

Cứ [A] đến rồi [E7] đi rồi trở [A] lại

Cứ cho [D] tôi nhớ hết đêm [E7] này

Ngày [Bm] mai cứ nắng đừng mưa [D] nhé

Cứ vẫn ngọt [E7] ngào như bữa [Am] nay.

 

3. Chiều [Am] mang tiếng [F] nói đi theo [Am] gió [A7]

Mang [Dm] theo ngọn [G] nắng khuất về [C] Tây

[Em] chi trong nhớ mà tôi ngỡ

Men [E7] nồng chưa [C] chuốc vội vàng [Am] say.