Miền Trung đau thương

1. Miền [Bb] Trung đau xót khi [C] lũ dâng trào

Cuốn [Dm] đi người thân của tôi

Nhà [Bb] cửa trôi hết ruộng [C] đồng trắng xóa

Mênh [F] mông nước cuộn cuồn trôi

Màn [Bb] trời chiếu đất không [C] chỗ nương thân

Nỗi [Am] đau ngậm ngùi chua [Dm] xót thương thay

Thương [Gm] lắm miền Trung khúc [C] ruột của mình

Cúi [Am] xin mọi người chia sẻ tình [Dm] thương.

 

2. Người [Bb] thân mất tích khi [C] biết tin rằng

Nước [Dm] trôi ôi lòng thật đau xót xa

Lệ [Bb] rơi khoé mắt bờ [C] mi ướt đẫm

Đâu [F] thương ngày một trào dâng

Chẳng còn chi [Bb] nữa khi lũ bao [C] vây

Bão [Am] lên ầm ầm cuộn [Dm] trôi ra khơi

Làng [Gm] xóm còn đâu, xác [C] xơ kinh hoàng

Bồi [Am] hồi thương quá miền [Dm] Trung ơi.

 

ĐK:

[Bb] Hãy cho đi tấm [C] lòng nhân ái

Để sẻ [Am] chia cơm áo cho phận [Dm] người nổi trôi

[Gm] Một chút thương thay lá [C] lành đùm lá rách

[F] Cho cuộc sống ấm [Am] êm thêm.

[Bb] Hãy cho nhau tình [C] thương thăm viếng

Dù là [Am] lòng cảm thông hay là [Dm] chút quà thôi

Để [Bb] yêu thương giúp đỡ đồng [C] bào khúc ruột miền [Dm] Trung.