Miền Trung ơi đau xót nào vơi

1. Chiều nơi xứ [C] người con chợt lặng [G] nghe tin bão [Am] xa

Thương quá quê [Em] nhà đất mẹ miền [Am] Trung những ngày [Dm] qua

Quê hương gian khó bao [F] đời giờ thêm mưa bão khắp [Em] trời

Nghe lòng chơi [Dm] vơi đau xót nghẹn [G] lời

 

2. Mẹ quê dáng [C] gầy mắt nhòa lệ [G] rơi trong gió [Am] mưa

Thương mấy cho [Em] vừa thương đàn trẻ [Am] thơ rét lạnh [Dm] câm

Khơi xa cha vẫn chưa [F] về ngoài kia dông bão tứ [Em] bề

Oán than não [G] nề khắp cả miền [C] quê

 

ĐK:

Mẹ [C] ơi con nghe buốt lạnh lòng [Em] đau

Thương [Am] bao kiếp người nổi [Dm] trôi

Bóng [D7] ai đã khuất xa [G] rồi

Triều [Dm] dâng nhấn [Am] chìm bao bao nhà tranh [Dm] xiêu

Xót thôn xưa chừ tiêu [G] điều

Miền Trung ơi đớn đau thật [C] nhiều

 

3. Người đi có [C] về xin gửi lời [G] thăm nơi cố [Am] hương

Dẫu cách phương [Em] trời nhưng nặng tình [Am] thương nhớ nào [Dm] vơi

Yêu sao

câu hát ru [F] hời bầu ơi thương lấy bí [Em] cùng

Chung một tấm [G] lòng hướng về miền [C] Trung.