Miền Trung tôi khắc tên người

1. Miền Trung tôi [Am] ơi , nắng lửa mưa bồi

Miền Trung tôi [Dm] ơi, bão lũ trêu [Am] người[Em7]

Miền Trung ai [G] qua [C] xin nhắn đôi [Am] lời.

Thương về miền đất xa [Dm] xôi,

câu [G] hò điệu lý đưa [E7] nôi,

chứa chan tình [C] tôi

 

2. Tình Em [Am] trong tôi như nhánh sông bồi.

Tình Em trong [Dm] tôi con nước xanh [Am] ngời [Em7]

Tình Em trong [G] tôi [C] giữ mãi bên [Am] đời.

Yêu người từ thủa tròn [Dm] trăng, xa [G] người bến cách sông [E7] ngăn,

đẹp mối duyên [Am] thầm

 

ĐK: Miền Trung tôi [Am] ơi, Miền Trung tôi [Em7] ơi.

Ơi những dòng [Dm] sông chảy tràn nỗi [F] nhớ.

Ơi những cánh [Am] đồng gọi gió chiều [Em7] khơi.

Ơi những tấm [Am] lòng nuôi nấng tình [G] tôi.

[Am] Tôi còn yêu [Dm] mãi [F] , tôi còn thương [Am] hoài [Dm]

đất Mẹ miền [Bm7b5] Trung, muối mặn gừng [E7] cay.

3.Tình tôi trao [Am] em như ánh trăng ngời.

Tình tôi trao [Dm] Em hoa nở bên [Am] trời [Em7]

Miền Trung Em [G] ơi, [C] tôi khắc tên [Am] người

Mây vờn đỉnh núi Trường [Dm] Sơn, con [G] đò xa bến sông [E7] son,

lòng nhớ thương [Am] nguồn