Miền Trung trong tiếng người thương

1. Tôi [D] yêu tiếng người miền [A] Trung trầm sâu trong những

câu [Bm]

Tôi [Em] yêu lưng còng dáng [A] mẹ trời [E7] trưa mưa nắng thân [A7] gầy

Tôi [D] yêu bóng hình người [A] cha trầm [F#] bao sương gió quê [Bm] nhà

Thương [Em] em gái nghèo đi [G] học mùa [A7] đông tấm áo chẳng [D] lành.

 

2. Tôi [D] nghe thấu tình người [A] Trung vì sương vì gió bao [Bm] đời

Tôi [Em] thương con đường đi [G] học trời [E7] mưa chân lấm chân [A7] lầy

Tôi [D] thương tấm lòng người [A] Trung nghèo [F#] khó nhưng sống nghĩa [Bm] tình

Thương [Em] anh trai gầy trên [G] đồng ngày [A7] ngày hai bữa chẳng [D] no.

 

ĐK:

[D] Tiếng người miền [Bm] Trung

Tiếng [Em] cha, tiếng [G] mẹ

Tiếng [E7] hò trên những con [A7] thuyền

Tiếng người tôi [Em] thương ngập ngừng e [A7] ngại ừ hử.

[D] Tiếng người miền [Bm] Trung

Chưa thân chưa [Em] quen nghe cũng nhẹ [G] lòng

Còn ai [A] thương, ai [F#m] yêu thương nhớ trọn [A] đời

Tiếng [Em] con người thấm [A] mặn

Mặn mồ hôi, mặn nước [G] mắt [E7]

[A7] Con người miền [D] Trung.