Mình quên nhau thật sao

Ai [Am] khiến em quên anh rồi

Để giờ [Em] đây ân tình rẽ lối

Khuất sau nụ [Dm7] cười là [G7] bao nhiều lời gian [C] dối

[Am] nắng hoa kia sẽ nỡ

[Em] đủ yêu thương sẽ trân trọng

Chẳng như bây [Dm7] giờ hai [Em] ta không thuộc về [Am] nhau.

Thời gian [Dm] qua mình đánh mất đi điều [Am]

Người vô [Dm] tâm hay [G] anh đã làm gì [E7] sai.

 

ĐK:

Hạnh phúc [Am] ấy như giấc mơ [Dm] tan rồi

Em [G] xóa đi những gì đã [C] từng

Anh rất [Am] muốn được thấy em [Dm] say một lần

Để xem [E7] lúc đấy em gọi tên [Am] ai.

Hãy cho [Am] anh thời gian để [Dm] quên dần

Với những [G] nỗi cô đơn hằng [C] đêm

Hãy để [Am] cho qua khứ được [Dm] ngủ yên

Mây của [E7] trời hãy để gió cuốn [Am] đi.