Mình trả nợ nhau

1. Duyên kiếp đôi [Am] ta, gặp [G] nhau trao chữ [C] tình

Để trả nợ [Dm] nhau dìu nhau đến dở [Am] dang

Người tình tôi [Dm] ơi, về đâu nếu chúng [F] mình

Vắng nhau trong [E7] đời, còn [Dm] nghĩa lý gì [E7] đâu.

 

2. Ai nói yêu [Am] tôi, gọi [G] tên nhau suốt [C] đời

Hẹn thề trăng [Dm] sao mà nay hóa xa [Am] xôi

Đời buồn riêng [Dm] tôi, người ta đã quên [F] lời

Đắm say với [E7] người tôi còn lại gì [Am] đây.

 

ĐK:

Rồi mai [Am] này, tôi sẽ tin [Dm] ai sau cuộc tình đầy giông [Am] tố

Biết tìm [Bdim] đâu chút hương đời cho [E7] mình

[Am] Ân ái hôm [Dm] nào làm mưa gió đời [E7] tôi

Sao tôi [G] còn [E7] vấn vương làm [Am] chi.

 

3. Thôi nhé đôi [Am] ta, nợ [G] duyên thôi lỡ [C] làng

[Am] Tình chẳng đậm [Dm] sâu tình ơi hãy ngủ [Am] yên

Dù buồn hay [Dm] vui cũng là bao kỷ [F] niệm

Cứ xem như [Dm] là chúng [E7] mình trả nợ [Am] nhau.