Mơ Hoa

Cô hái hoa [C]tươi, hãy dừng bước [F]chân

Trên đường thầm [Gm]xa, tôi nhắn cô em [F]đôi lời

Lòng không lưu [Bb]luyến, sao đành cô [F]lãng quên,

Quên người gặp [C]gỡ trong một chiều [F]mơ.

Chuông chiều ngân [Am]tiếng

vấn vương [Dm]lòng trông theo cô [C]hái hoa,

Bước đi bâng [Gm]khuâng muôn ngàn [C]sầu nhớ

bóng mờ mờ [F]xa.

Tan giấc mơ [Bb]hoa !

Bóng người khuất [F]xa, đôi đường từ [Gm]đây

Ai bước đi không hẹn [F]ngày,

Người tuy xa [Bb]cách nhưng lòng ta [F]khắc ghi,

Bên đèn một [C]bóng tháng ngày chờ [F]mong

Lưu luyến chi [Bb]nhau, thêm sầu [F]đớn đau

Muôn trùng từ [Gm]đây, trong gió sương thân [F]giang hồ.

Đường xa xa [Bb]tắp ngại ngùng chân [F]bước đi,

Bên lòng thầm [C]nhớ bóng hình người [F]mơ.

Trên đường xa [Am]vắng bóng ai [Dm]mờ khuất

lòng thêm vấn [C]vương,

Gió thông xa [Gm]đưa reo buồn [C]sầu nhớ

tới người chiều [F]xưa

Cô hái hoa [Bb]ơi !

Mắt mờ đoái [F]trông, sao đành thờ [Gm]ơ

Trong giấc mơ ta mong [F]chờ,

Dù hoa quen [Bb]bướm âm thầm riêng [F]có ta

Hoa còn tàn [C]úa tơ lòng còn [F]vương