Mờ như khói bay

1. Ngày [Dm] em vuốt [Bb] tóc

Theo tình [C] quân bỏ cây [A7] rừng

Loài [Dm] chim biến [Bb] hót

Sau mùa [C] đông chết bên [Gm] đồi hoa đào [A7] rơi.

Tả tơi đường [Bb] xưa phố [Dm]

Sương chiều [C] rơi ướt mi [A7] buồn

Người [Dm] đi có [Bb] nhớ

Cung đàn [C] xưa bến sông [Gm] chờ

Đêm Tầm [A7] Dương nghe mơ hồ sóng xô [Dm] bờ.

 

ĐK:

Ngày em [D] đi trời đầy hoa [G] rơi

Pháo hồng nhuộm [F#m] lối

Có xác tim [Bm] tôi phủ trên lối [Em] đi

Mùa xuân tội [A7] tình.

Mùa xuân [D] ơi đàn lòng tôi [G] đứt

Tiếng ca vụt [F#m] tắt có chút mưa [Bm] sa

Buồn lên mắt [A7] cay mờ như khói [D] bay.

 

2. Còn [Dm] ai hát [Bb] khúc

 

Câu biệt [C] ly tuổi xuân [A7] thì

Người [Dm] đi đã [Bb] hết

Đêm chờ [C] mong sắt se [Gm] lòng riêng mình [A7] tôi.

Lẻ loi tìm [Bb] đâu dấu [Dm]

Ân tình [C] phai trả cho [A7] người

Mộng [Dm] xưa đã [Bb] lỡ

Đêm cuồng [C] say tiếng ai [Gm] cười

Thôi từ [A7] nay dưới trăng mờ mãi mong [Dm] chờ.