1. Rừng đồi bâng khuâng nghe tin xuân [C] sang
Tràn ngập hương mơ trong tia nắng sáng
[F] Lũ chim hòa vang [C] đón đưa tin lành
[F] Nhưng riêng xuân [C] nữ thêm u [G7] hoài.
2. Nàng ngừng con thoi giăng tơ khung [C] xa
Nàng buồn nghe sương rơi qua kẽ lá
[F] Nhớ duyên tình xưa [C] bóng ai phai mờ
[Dm] Xuân gieo thương [G7] tiếc ngày vui [C] qua.
ĐK:
Em nhớ mùa [F] xuân xưa say đắm
[G7] Du khách qua đây dâng [C] lời thề nước non
Rồi em dệt [Dm] mộng bên thoi tơ
Và ước [G7] mơ em trông chờ.
3. Rồi thời gian qua lòng người phôi [C] pha
Người tình năm xưa đi không tiếc nhớ
[F] Mỗi khi nhìn xuân [C] xốn xang em chờ
[Dm] Thoi tơ dâng [G7] khúc sầu bơ [C] vơ.