Mộng bình thường

1. Em ơi chiều [D] nay trời biên khu thấm [Bm] lạnh

Nhớ chiếc áo năm [A] nào em gửi cho [D] anh

Khi đông [G] về thêm ấm [Em] lòng người lính chiến phong [F#m] phanh

Nơi vùng cao đất [Bm] đỏ mây [Em] trắng mây [A] xanh.

 

2. Sương giăng nhẹ [D] rơi trời cao nguyên gió [Bm] lộng

Bá súng gối bên [A] đầu suy nghĩ mênh [D] mông

Anh mơ [G] ngày non nước [Em] mình ngừng tiếng súng kinh [F#m] không

Quê hương thôi khói [A] lửa mẹ hiền thôi chờ [D] trông.

 

ĐK:

Mộng bình [Dm] thường của người lính em [F] ơi

Rất chân [Bb] thành mộc mạc đơn [Gm]

Dám mơ [C] đâu khanh tướng công [Bb] hầu

Chẳng ham [A] chi chuyện [A7] quyền quý sang [Dm] giàu.

 

3. Cơn mơ vụt [D] qua trời se se thấm [Bm] lạnh

Anh thấy nhớ em [A] nhiều em biết không [D] em

Mai anh [G] về hai đứa [Em] mình cùng sánh bước bên [F#m] nhau

Ta rong chơi phố [A] nhỏ đẹp tình đôi ta ngày [D] sau.