Mộng lãng du

1. Buổi sáng bỗng [G7] dưng chợt thấy yêu [C] đời

[Am] Yêu những con đường vòng quanh khu [F] phố

Ta yêu những bóng cây xanh [Em] tươi

Yêu mái [Dm] nhà đầy tiếng cười [G7] vui

Yêu tiếng đàn tiếng hát thật [C] tươi.

 

2. Nhẹ quảy hành [G7] trang bỏ phố lên [C] rừng

Xuôi theo thác ngàn tìm nguồn thi [F] hứng

Nghe chim hót khúc ca thiên [Em] thai

Rũ bụi [Dm] trần sạch bóng trần [G7] ai

Ta yêu đời yêu hết muôn [C] loài.

 

ĐK: Và mơ bên [C] em về cùng [G7] về vùng sông nước

Năm vỗ mạn [G7] thuyền ta ca hát nghêu [C] ngao

[Am] Bỏ những xôn [Dm] xao bỏ bụi trần phố [F] thị

Chỉ có đôi [G7] mình để tình [Fm] mãi bay [C] cao.

 

3. Đừng nghĩ rằng [G7] ta mộng ước xa [C] vời

[Am] Lánh xa cuộc đời vượt tầm tay [F] với

Mơ chi từ thức lãng du thiên [Em] thai

Khi cuộc [Dm] đời còn lắm bi [G7] ai

Bao nỗi buồn biết tỏ cùng [C] ai.

 

4. Dù chỉ là mơ nhưng cũng rất [C] đời

[Am] Ước mong tầm thường cùng nhau chung [F] lối

Ta đây chỉ biết yêu em thế [Em] thôi

Có khi [Dm] nào biết đến tình [G7] tôi

Yêu một [G7] lần yêu đến muôn [C] đời.