Mộng tàn canh

1. Đời vương lên khóe [Am] mắt, cho đôi môi [Dm] nồng

Tình [G] khép mi [C] ngoan [E7]

Lời yêu ai rớt [F] xuống, trên những khô [Dm] cằn

Sỏi [G] đá kiếp nhân [C] gian [Am]

Tình rơi theo nước [Dm] mắt, vương những âu [F] sầu

Hoen [Dm] vết dung [G] nhan [Am]

Giơ tay đếm hân [G] hoan, nghiêng vai gánh lo [F] toan

Nghe đa [E7] đoan mà [Dm] đứng [C] ngồi.

 

ĐK:

Ai đã mang cho [E7] nhau, yêu dấu hay thương [Am] đau

Lau [G] khô từng mơ [C] ước [E7]

Sương gió hay mưa mang, lê chân chốn nhân [Am] gian

Đôi [G] vai trầy năm [E7] tháng.

[Am] Tháng [G] năm, đi [F] trên những cuộc [E7] tình

Quanh [Dm] co khúc đời [G] mình

Bên [F] hiên chốn thị [C] thành

Ôm giấc [Dm] mộng tàn [E7] canh.

 

2. Tình ươm thu trong [Am] nắng, cho đôi vai [Dm] gầy

Về [G] gánh thơm [C] tho [E7]

Đời hong khô cơn [F] gió, phơi những hao [Dm] mòn

Lặng [G] lẽ vết chân [C] chim

Tìm yêu trong mơ [Dm] ước, yêu dấu đi [E7] về

Say [F] giấc tương [G]

Nghiêng vai trút hư [G] danh, buông quang gánh nhân [Dm] gian

Nghe thinh [E7] không về cúi [Am] đầu.