Một đời cứ ngỡ

1. Đêm sâu lòng [Am] vắng ai [D] hát trong trăng [G] thanh

Mênh mang ngày [Am] cũ nghe [D] xót xa cho [B7] anh [E7]

[Am] những không gian mông [D] mênh với [G] trái tim anh lênh [C] đênh

Với [Am] những giấc mơ chông [D] chênh trong chiều thu [B] vắng

Trong [C] tháng năm muộn [B7] phiền.

 

2. Đâu ân tình [Am] ấy ngày [D] tháng trôi như [G] mây

Cô đơn tình [Am] vỡ một [D] bóng ai si [B7] ngây [E7]

[Am] bước chân ai quanh [D] đây như [G] tiếng đêm sâu đan [C] vây

[Am] nước mắt rơi trên [D] cây như trời than [B] khóc

Trong [B7] gió thu lạnh [Em] đầy.

 

ĐK:

Một chiều xưa ai đã [C] khóc khi ngoài hiên mưa [Am] dội về

Lúc cơn [D] mưa tình ái đang [G] xanh

Lòng khao [Am] khát uống men tình [D] đắng uống cho thật [B7] say.

Để rồi khi tim tan [Am] vỡ khóc cạn nước mắt [D] lạnh đầy

Khóc khi [C] tình chợt [Am] đã tan tành [B7] rồi

Hồn chấp [Am] chới ngỡ như ngày [D] tháng chết theo tình [B7] xanh.

 

3. Đêm còn im [Am] lắng một [D] bóng trăng riêng [G] anh

Trăng quên ngày [Am] cũ lạnh [D] buốt sương mong [B7] manh [E7]

Biết [Am] những yêu đương qua [D] nhanh tia [G] mắt em thôi long [C] lanh

Biết [Am] những giấc mơ cho [D] anh trong trời dông [B] bão

Trong [B7] nỗi đau tình [Em] này.