Một hôm

1. Một [Dm] hôm làm ngọn gió

Đâu [Bb] biết chốn dừng [A7] chân

Rồi nay đây mai đó

Đi khắp nẻo xa [Dm] gần

Một [Gm] hôm làm mây xám

[C] lửng chẳng buồn [A7] rơi

Em [Dm] xòe tay hứng [Gm] vội

Tan [A7] ta rồi, em [Dm] ơi!

 

ĐK:

Một [D] hôm làm mưa [Bm] đổ

Trút [A] cạn [D] nỗi nhân [G] sinh

Em [Em] mang lời kinh [A] khổ

Gội [A7] đi những vết [D] tình

Một [D] hôm làm suối [F#m] nhỏ

Gom [Em] về những âu [D] lo

Nghe [Em] ra đời sâu – [A] cạn

[A7] đục – trong ngỡ [D] ngàng

 

2. Một [Dm] hôm làm sóng biếc

Ru [Bb] giữa dòng mênh [A7] mông

Con thuyền em nằm ngủ

Sau một chuyến long [Dm] đong

Duyên [D7] nào mây và [Gm] gió

Kết [A7] thành hạt mưa [Dm] rơi

Lấp [Bb] đầy con suối [Gm] cạn

Rồi [A7] sóng biếc ngàn [Dm] khơi

* Một [D] hôm làm mưa [Bm] đổ

Trút [A] cạn [D] nỗi nhân [G] sinh

Em [Em] mang lời kinh [A] khổ

Gội [A7] đi những vết [D] tình

Một [D] hôm làm mưa [F#m] đổ

Trút [Em] cạn [A] nỗi nhân [D] sinh

Ai [Em] gieo lời kinh [A] khổ

Về [A7] đâu những vết [D] tình?