Một khúc tâm tình người con xa xứ

Con đến những vùng [Dm] xa

tuyết trắng bao [F] la khác quê nhà của [Gm] mẹ

Con đến những thành phố nhà [C] cao

không có tiếng [Am] rao như mỗi sáng quê [F] nhà

Con đến những làng [Dm] quê

không có làn [F] khói chiều thơm mùi rơm cỏ [Gm] rạ

Những cánh đồng lúa Mạch xa [C] tít

không có be [Am] bờ, chia khoảnh nhỏ như [Dm] quê

Cũng cỏ cũng hoa cũng cây cũng [Dm] trái

Nhưng ngọt [A7] bùi khác vị quê [F] hương

Con đường thênh [A7] thang, rợp đầy bóng [Gm] mát

Vẫn khát khao quê [C] nhà dù bỏng rát bàn [F] chân

Cuộc sống đủ đầy vẫn ước cơm mẹ [Dm] nấu

Canh tập [A7] tàng với nhút mà [F] ngon

Nỗi nhớ quê [Gm] hương khắc khoải mỏi [A7] mòn.

Trong hơi thở quê [C] nhà có mùi hương tóc [Dm] mẹ

Con nhớ những ngày [Dm] xưa

Giọt mồ [F] hôi bao đêm dài lặng [Gm] lẽ

Mẹ chắt chiu nuôi con khôn [F] lớn

Chốn quê [C] người con nhớ [A] mẹ, mẹ [Dm] ơi.