Một Lời Đồn

Em có nghe một lời [C]đồn rằng

Anh rước ai lên kiệu [G]hoa đấy

Khi deadline còn tràn [Am7]đầy

 

Thôi cất đi cuộc tình [F]này

Em đã yêu một người [C]rất nhiều

Yêu giống như tim này [G]không đáy

Mưa đã rơi vào một [Am7]ngày

 

Người anh yêu trọn đời [F]này

Vì anh đâu có biết [C]

Một người yêu anh tha thiết [G]tại vì sao...?

Người anh muốn [Am7]chẳng phải em

Tìm đâu [F]lý do cho điều đắn đo trong lòng.

 

[C]Giá như chưa từng vì một ngày mưa kín lối

[G]Giá như ta chẳng cùng dừng chân nơi góc tối

[Am7]Giá như em kìm được lòng mình

Khi nhìn [F]thấy anh quay đầu cất lên

câu chào.

[C]Nếu như quay về được ngày đầu em bối rối

[G]Có khi mưa lại ngừng rơi

Em mong được về như [Am7]lúc ban đầu (lúc ban đầu)

Trở về như [F]lúc ban đầu

 

[C]ta mang thở than dần đi xa,

 

[G]Xô ta vào nơi đắm say vào nơi tối tăm vô vọng.

Bóng [Am7]tối nắm chặt bàn tay tôi,

 

[Fmaj7]Khối hình tròn này riêng tôi chỉ

còn mình tôi thôi rồi một mình tôi trôi.

 

[C]Mình không bao giờ thắc mắc về quá khứ của em.

 

[G]Đừng thắt chặt bầu không khí này thêm nữa.

Làm ơn anh sẽ đi khi bình minh vừa ló dạng. [Am7]

Thênh [F]thang con tim anh hoang mang.

[Fmaj7]Chìm đắm mỗi khi anh nhìn nàng.