Một ngày đã xa

1. [Am] Thôi một ngày đã xa

Thôi [E7] một ngày chóng [Am] qua

Thân ta chiếc [Dm] lá thu [E7] rơi muộn màng.

[Am] Ta vẫn còn ngồi [Dm] đây

Ôm chiều vàng nhạt [E7] nắng

Chơi [F] vơi trống vắng bên [Dm] dòng thời [E7] gian.

 

2. [Am] Thôi một ngày đã xa

Cho [E7] phận người xót [Am] xa

Lênh đênh kiếp [Dm] sống đau [E7] thương nhục nhằn

[Am] Nghe cõi hồn tàn [Dm] phai

Khi dòng đời từng [E7] phút

Tan [F] nhanh trong nắng ban [Dm] chiều mỏng [Am] manh.

 

ĐK:

[C] Xuân không làm đổi [Am] thay

[E7] Không mang niềm tươi sáng

[Dm] Chỉ bạc phai mái tóc

Làm héo gầy bờ [G] vai.

[C] Ta ru đời phù [Am] sinh

[E7] Mơ một lần hóa kiếp

[G] Được làm thân sỏi [Dm] đá

Mặc dòng đời cuồng [G] quay.

 

3. [Am] Sao buồn còn đón đưa

Trên [E7] mảnh hồn gió [Am] mưa

Cho cơn giá [Dm] buốt vây [E7] quanh tình mình.

[Am] Ta sẽ còn gì [Dm] đây

Khi mặt trời vội [E7] bỏ ra [F] đi

Không tiếng kinh [E7] cầu biệt [Am] ly.