Một người cô đơn

1. Một người cô [Gm] đơn, bước từng bước [D7] chậm.

Ngoài trời mưa [Gm] rơi, sao người đi [Eb] mãi.

Về đâu [Em7b5] đây, mất hết [D] rồi.

Tình yêu [D7]ấy chỉ là giấc mơ mà [Gm] thôi.

 

2. Một người cô [Gm] đơn,đi về giáo [D7] đường.

Lạy trời cho [Gm] con sao quên được người [Eb] ấy.

Rồi mai [Em7b5] đây , trong giáo [D] đường.

Nàng vui [D7] bước theo người khác quên tình [Gm] con.

 

ĐK:

Ngoài trời mưa [Gm] rơi , đợi chờ em [Cm] tới .

Tình nào [F] cho em giờ đã xót [Bb] xa

Một người quay [Eb] lưng, một người héo [Am7b5] hắt trông [D7] chờ.

Mộng đẹp của [D7] tôi ,cuốn theo làn [C] mây u [G] ám.

Còn gì cho [E7] nhau, chỉ còn thương [Am] đau thì [D7] mình xa [Eb] nhau. [D7]

Một người ra [Gm]đi , xa thành phố [D7] nhỏ

Để lại con [Gm] tim , một lần lầm [Eb] lỡ

Người yêu [Em7b5] ơi, anh biết [D] rồi!

Tình đẹp [D7] nhất khi tình dở dang mà [Gm] thôi.