Một người đi

1. Tôi tiễn anh lên [Dm] đường trời hôm nay mưa nhiều lắm

Mưa thấm ướt vai [A7] gầy, mưa giá buốt con [Dm] tim

Mình cầm tay [Gm] nhau chưa nói hết một

câu

Thôi đừng buồn anh [A7] nhé, tiếng còi đã ngân [Dm] dài

Chinh nhân [Bb] ơi! Xin anh chớ [Gm] buồn

Chinh nhân [Dm] ơi! Xin anh chớ [Bb] buồn

Người [C] yêu anh còn [F] đó, người [Dm] yêu anh bé [Gm] nhỏ

Hứa [F] thương anh trọn [Dm] đời.

 

ĐK:

Thức trắng đêm [D] qua hai đứa chúng [Bm] mình chưa vơi hết tâm [F#m][Bm]

Ta kể nhau [Em] nghe những vui buồn ấu [A7] thơ

Đếm lá thu [D] rơi, mười bốn thu [Bm] tàn tôi đã biết tên [F#m] anh [Bm]

Nay cách xa [G] rồi, anh khoác chinh [Em] y

Tôi còn ở [A7] lại đưa tiễn một người [Dm] đi.

 

2. Tôi đứng trông theo [Dm] đoàn tàu đi xa xa thành phố

Tôi thấy dáng anh [A7] buồn, đôi mắt nhớ xa [Dm] xăm

Vì ngàn yêu [Gm] thương, anh xếp bút mực xanh

Băng mình vào sương [A7] gió sống trọn kiếp trai [Dm] hùng

Chinh nhân [Bb] ơi! Khi anh trở [Gm] về

Chinh nhân [Dm] ơi! Khi anh trở [Bb] về

Người [C] yêu ra mừng [F] đón, người [Dm] yêu anh bé [Gm] nhỏ

Sẽ [F] thương anh trọn [Dm] đời.