Một Sớm Bình Minh

[F]Cõng hạt giống trên lưng địu c [Dm]on thơ, con thơ trước [Gm]ng ực.

Qua cá [Gm]nh rừng mẹ lên nương mặt trời [F]c hưa thức

[F]Bao ngày tháng gian lao, giọt m [Dm]ồ hôi mẹ tưới đất [Gm]cà nh.

Chà h [C]ạt xong, ôm con mẹ hát

Lờ [Eb]i hát, âm vang mãi xa xôi núi rừng [C]n ơi đây.

Lờ [Eb]i hát, cho con suối con sông về đồng [C]x anh thêm

[F]Để thấy con thơ ngủ ngoan,

lòng mẹ càng th [F7]ấy yêu con nhiều hơn,

ngủ ng [Bb]oan con yêu mẹ còn lên rẫy sớm [C]c hiều.

[F]Rồi những gian nan nặng vai

để lại từng v [F7]ết nhăn theo thời gian

Màu x [Dm]anh xanh trên mái [Bb]t óc [C]dần ph ai.

Tình y [F]êu mênh mông biển [Bb]trờ i, [Gm]ấm áp vòng tay [C]cho c on nên người

bao nh [Gm]iêu hạt gạo, từng [C]giọ t mồ [Bb]hô i [C]-------r ơi

Để sớ [F]m mai con thức [Bb]d ậy, thấy [Gm]ánh bình minh [C]phía x a chân trời

cho con [Gm]thêm một ngày [C]m ới, một ngày tràn đầy yêu [F]t hương.