Một thời đã xa

Có một [Dm] thời hoa mộng đã đi [F] qua

Chiều tan [Dm] trường đường về nón che [Bb] nghiêng

Cơn gió [Gm] đùa khép mở đôi tà [A] áo

Cứ ngỡ [A7] rằng tay với chạm trời cao.

Mùa qua dần [Dm] tuổi trẻ cũng xanh rêu

Đường diệu [A7] vợi bóng người khuất chân [Bb] mây

Ngày tháng [Gm] hết đông qua rồi xuân [A7] tới

Lòng vẫn bâng khuâng về một góc [Dm] trời.

Ơi một thời [F] xa chưa một [Bb] lần ngoảnh [Gm] lại

Biết đâu [A7] tìm tìm những dấu hài xưa

Rồi cứ [Dm] thế tháng năm buồn trôi [Gm] mãi

Càng xa [A7] hơn ngày về lại trường xưa.

Ơi một thời [Dm] xa biết có còn ai [Gm] nhớ

Thời gian [C] trôi sương khói mịt mờ [F] thêm

Chiều soi [Bb] gương đi tìm hình bóng [Gm]

Chợt giật [A7] mình qua hết một mùa [Dm] thu.

Ngày cạn [Dm] dần đời chạm cửa mùa [C] đông

Bốn mươi [A7] năm ngỡ chừng như giấc [Dm] mộng

Còn vương [Gm] vấn một thời xưa trẻ [A] dại

Tuổi học [A7] trò ký ức khó [Dm] phai.

* Xin cho ta [F] về dẫu một [Gm] lần

Một thời đã [A7] xa xin cho ta về một lần [Dm] thôi.