Mưa bên thành phượng cũ

1. Bay ngang [D] trời một dòng nhớ

Cho xanh [A] đời loài cỏ [Bm] khô

Bay ngang [D] lòng một dòng tiếc

Cho xanh [E7] hồn người lẻ [A] loi.

Mây bay [D] từ mồ dĩ vãng

Bay qua [A] bờ thành phượng [Bm] xưa

Cho em [D] về chiều lặng lẽ

Nghe trong [E7] lòng lệ theo [A] mưa.

 

ĐK:

[D] Mưa chia người từ ngày đó

Em qua [A] cầu hồn nổi gió

Sông sâu [D] gọi một dòng [E7] nhớ trôi ơ [A] hờ.

[D] Em đi rồi và từ đó

Mưa bay [A] nhiều vào lòng phố

Cây me [D] già chợt vàng [E7] lá bay theo [A] em

 

2. Hôm em [D] về ngoài thành vắng

Trông lên [A] hàng phượng ngủ [Bm] mưa

Em đi [D] tìm nhặt một cánh

Rưng rưng [E7] nhìn màu tuổi [A] thơ.

Khi quay [D] về thành nội cũ

Nghe hoang [A] tàn kỷ niệm [Bm] bay

Em không [D] cầm được lệ nữa

Nên gục [E7] đầu vào đôi [A] tay.