Mưa buồn tỉnh lẻ (Mưa buồn)

1. Còn nhớ [Em] em bởi tình yêu đó chưa phôi pha

Kỷ niệm [Am] xưa quá êm đềm, tháng ngày [D7] vui biết đâu [G] tìm

Chuyện [C] tình anh với [D] em tựa như mây [B7] khói

 

2. Từ vắng [Em] xa ai người đưa bước em rong chơi

Chúa nhật [Am] khi phố đông người, có còn [D7] say tiếng vui [G] cười

Những lần không có [D] tôi, [B7] hỡi người [Em] tình ơi

 

ĐK: Ba năm thương cho đời [B7] lính

Đã bao phen dày gió [G] sương rồi

Đôi [Am] khi anh muốn về [G] thăm

Những con [C] đường cũ ngày [B7] xưa buồn

Cao [Em] nguyên đêm nghe rừng [B7] thông

Réo vi vu gợi biết [G] bao tình

Tôi [Am] mơ, mơ ước ngày [D] nao chiến chinh [C] tàn

Trở về [B7] thăm người tình [Em] xưa.

 

3. Tỉnh lẻ [Em] buồn đêm từng đêm đếm nghe mưa rơi rơi

Núi rừng [Am] khuya vắng im lìm, thuốc mồ [D7] côi đốt ưu [G] phiền

Đoạ đày bao nhớ [D] thêm, [B7] tháng năm nào [Em] quên