Mưa chiều hoàng hôn

1. Mưa chiều hoàng [Am] hôn xanh xao vàng [F] úa

Cơn lạnh vào [E7] đông sâu thẳm tận [Am] cùng

Anh sợ tình [Dm] ta bay xa mờ [C] khuất

Em một mình [Em] qua chiều hoang lạnh [Bm] lùng

Mưa bão chập [Am] chùng lạnh buốt con [Em] tim.

 

2. Sương mờ mờ [Am] xa vây quanh thành [F] phố

Ta lạc về [E7] đâu đêm đã chìm [Am] sâu

Em giờ còn [Dm] chăng? Hoa xanh ngày [C] thắm

Ôi đời ngả [Em] nghiêng riêng ta một [Bm] miền

Chim đã về [Am] nguồn vẫn nhớ nhau [Em] luôn.

 

ĐK:

[A] Một ngày ôi đã [Bm] qua mưa về hắt [A] hiu

Từng [F#m] chiều kỷ niệm êm [D] ái trở về tâm [A]

Đêm [C#m] nào em đã [D] đến vui ân [A] tình

Bây [Bm] giờ mưa bên [D] ấy [E7] em có [A] hay.

 

3. Thiên đường buồn [Am] tênh mênh mang chờ [F] đón

Chén tình đậm [E7] hương hoang vắng ngập [Am] đường

Thôi còn mình [Dm] ta lê thê cất [C] bước

Em về đường [Em] xa chông gai nghìn [Bm] trùng

Em khóc một [Am] mình tiếc nhớ duyên [Em] xưa.