Mưa cuối mùa

1. [Dm] Chiều [D7] mưa, trên phố [Gm] xa, con đường loang nước.

Chạy [Gm] xe, qua phố [Dm] thưa, mưa dài lên [Dm] tóc.

Vội vàng vào [Gm] nhanh, bên mái [F] hiên.

Thẹn thùng gặp [F] anh, môi ướt [A7] run.

 

2. Chào [D7] nhau, em ở [Gm] đâu? Môi hồng e ấp.

Nhà [Gm] xa, hai chúng [Dm] ta, sau màn mưa [Dm] trắng.

Ngập ngừng gần [Gm] anh, mưa quấn [F] quanh.

Thì thầm giọt [A7] mưa, quên lối [Dm] về.

 

ĐK:

Từ ngày hôm [D7] đó, hai đứa bén duyên tình [Dm] ơi!

Dù đường ướt [Gm] mưa, anh [A] vẫn đón đưa người [F] yêu.

Chuyện tình bên [D7] phố, mang đến biết bao niềm [Dm] vui.

Hẹn hò sớm [Gm] trưa, mưa [A] gió có ngăn được [F] đâu.

Giữ cho [A7] nhau, mối tình [Dm] đầu.

[D] Mưa cuối mùa, lăn tròn trên phiến lá [G] xanh.

Mưa cuối [Em] mùa, mang [A] trọn tấm lòng của [D] anh.

Hạt mưa tí [D] tách, tiếng [A] mưa như tiếng dương [D] cầm.

Nhẹ nhàng êm [A] ái, mưa chiều mang nhiều luyến [D] thương.