Mùa đông cuối cùng

1. Rồi lại mùa đông [F] tới, mùa giá [C7] băng về đó em [F] ơi

Mùa đông nào rét [Dm] mướt, em bỏ [C] đi anh nhớ vời [F] vợi

[Bb] Nhiều mùa đông đã [Am] qua, người yêu [C] vẫn còn đi mãi [F] xa

Cho anh từng đêm [D7] trắng, lê hồn [Gm] lang thang qua lối [C7] xưa.

 

2. Tìm về mùa đông [F] đó, bờ mắt [C7] ai buồn vỡ trăng [F] sao

Tìm môi người yêu [Dm] dấu, tìm vòng [C] tay ái ân năm [F] nào

[Bb] Tìm lại tiếng hát [Am] em, xưa từng [C] ru hồn anh ngất [F] ngây

Em ơi mùa đông [D7] đó, mùa cuối [Gm] cùng chúng [C7] mình có [F] nhau. [Bb] [F]

 

ĐK:

Nay bao nhiêu hôn [Bb] hoàng, chiều lạnh lùng buốt giá tim [F] anh

[Gm] Xưa ta đưa nhau [C7] về, lối đêm dài đường khuya hắt [F] hiu

[F7] Dừng lại tìm môi [Bb] nhau, hôn vội [C7] vàng nhìn nhau lần [F] cuối

[Gm] Em ơi em nhớ [C7] không, tạ từ [Gm] nhau mi nhòa nước [C7] mắt.

 

3. Rồi lại mùa đông [F] tới, trời băng [C7] giá lòng anh giá [F] băng

Lời yêu xưa còn [Dm] đó, làm sao [C] quên mắt môi người [F] tình

[Bb] Lại mùa đông sẽ [Am] qua, còn nhắc [C] nhớ kỷ niệm chúng [F] ta

Sao em hoài xa [D7] vắng, để đông [Gm] này buốt [C7] lòng cố [F] nhân.