Mùa đông nhớ mẹ

1. Một ngày [Dm] gió đêm Đông từ [Am] ly

Lòng lạnh [A7] giá trong cơn sầu [Dm] bi

Mẹ [Gm] ơi Đông [C7] đến lòng con chua [F] xót [D7]

Ngoài hiên [Gm] vắng bóng mẹ [F] tôi

Lòng con [Bb] đau nhớ thương mẹ [A7] yêu

Qua tháng năm dần [Bb] trôi mong mỏi [Gm] con lớn [A7] khôn.

 

2. Từng ngày [Dm] đến đông sang về [Am] đêm

Mẹ thôn [A7] thức bao năm chờ [Dm] con

Về [Gm] đâu con [F] hỡi sao con quên [A7] lãng

Mẹ đây [Gm] vẫn ngóng chờ [F] con

Thương nhớ [A7] con yêu đầy vơi, nay chiếc áo mùa đông đã [Dm] qua.

 

ĐK:

Và mùa [Gm] Đông con trở về [C] đây

Mẹ ơi nay [F] đã ra đi thật [Dm] xa, tìm [Gm] đâu thấy đang mẹ [F] tôi

Mùa [Bb] Đông cũ nằm [A7] xưa, mẹ trông ngóng đêm thâu

Lời tạ [Gm] lỗi bao năm lầm lỡ, để mẹ trông [C7] ngóng nhớ thương trào [F] dâng

Mặn bờ [Gm] môi nước mắt tuôn [F] rơi

Gọi thầm [Bb] Me nức nở đêm [A7] thâu

Mẹ ơi! Con rất yêu [Dm] mẹ

 

3. Nhìn chiếc [Dm] áo đêm thâu mẹ [Am] may

Vẫn [A7] mãi bên con khi mùa [Dm] Đồng

Tình [Gm] yêu, hơi [F] ấm hằn trong ký [A7] ức

Lòng tiếc [Gm] nuối khiến con quặn [F] đau

Ngoài sân [Bb] vắng bên hiên mùa [A7] đông

Chiếc áo yêu thương đã phai, tim nghẹn [Dm] ngào.