Mưa giăng phố vắng

1. Mưa [Am] giăng phủ lối đường phố vắng

Mình tôi giữa [G] bóng đêm thinh [Am] lặng

Trào [G] dâng nỗi nhớ ai in [C] hằn

Sầu [G] đưa mây ngóng gió tìm [E7] trăng.

 

2. Mưa [Am] rơi tình yêu từ muôn thuở

Thuyền mơ nào [G] biết đâu bến [Am] bờ

Đời [G] trôi hạnh phúc ta nào [C] ngờ

Cung [E7] đàn đã lỡ nhịp sầu [Am] tơ.

 

ĐK:

Mưa [F] rơi rét run đôi bờ [Dm] vai

Chờ [G] ai mòn mỏi bao ngày [C] dài

Mưa [Dm] rơi ru cõi hồn tê [Am] tái

Yêu [G] người phải chăng ta đã [E7] sai.

Mưa [F] rơi ai nhớ ai mà [Dm] chi

Đường [G] xưa ai bước đi còn [C]

Chia [Dm] ly lệ ướt hoen bờ [G] mi

Bên [E7] người tình của ước mơ vội [Am] đi.

 

3. Mưa [Am] rơi lẻ bước tình nhân quá

Sầu mơ chợt [G] nhớ cơn nắng [Am] hạ

Trời [G] xa ai ấm êm giấc [C] lạ

Mưa [E7] buồn nỗi nhớ về tìm [Am] ta.