Mùa hoa trắng

1. [Am] Phải đến nơi tận cùng, nơi [Em] không còn đau đớn

Ta [F] mới thấy hạnh [G] phúc hôm qua, đẹp thế [C] nào

[Am] Chẳng có ai đoán được,

câu chuyện đời [Em] mình sẽ ra sao

Sẽ khổ [Dm7] đau, có [Em] nước mắt, hay thét [Am] gào.

 

2. [F] Khi cơn mưa chiều giăng [G] giăng, muộn màng lối [Em] xưa em tôi đi [Am] về

[Dm7] Trong cơn mơ có [G] bao nhiêu lần như [C] thế

[F] Muộn màng những lời yêu [G] thương muộn màng [Em] những cách hoa ven [Am] đường

[Dm7] Mong manh chờ nắng [Em] lên, lẻ [Am] loi.

 

ĐK:

Mất đi người mình [F] thương, ai [G] không đau đớn điên [Am] cuồng

Nước mắt ai vừa [Dm7] buông, giữa bầu [G] trời đêm rực [C] rỡ

Những nỗi đau vùi [F] sâu trong lòng, [G] như vì sao nở [Em] trắng trên lưng [Am] trời

Một mùa [Dm7] hoa bằng [Em] nỗi đau tuyệt [Am] vời.

Nếu như không còn [F] nhau, xin [G] đừng mang đến u [Am] sầu

Nếu không còn gì [Dm7] nữa, cũng [G] đừng cho nhau lời [C] hứa

Hãy xem như ngày [F] ấy chỉ là, [G] những vết thương dạy [Em] ta cách yêu một [Am] người

Yêu một [Dm7] người bằng cả tháng [Em] năm tuyệt [Am] vời.

 

2. [F] Khi cơn mưa chiều giăng [G] giăng, muộn màng lối [Em] xưa em tôi đi [Am] về

[Dm7] Trong cơn mơ có [G] bao nhiêu lần như [C] thế

[F] Muộn màng những lời yêu [G] thương muộn màng [Em] những cách hoa ven [Am] đường

[Dm7] Mong manh chờ nắng [Em] lên, lẻ [Am] loi.

 

ĐK:

Mất đi người mình [F] thương, ai [G] không đau đớn điên [Am] cuồng

Nước mắt ai vừa [Dm7] buông, giữa bầu [G] trời đêm rực [C] rỡ

Những nỗi đau vùi [F] sâu trong lòng, [G] như vì sao nở [Em] trắng trên lưng [Am] trời

Một mùa [Dm7] hoa bằng [Em] nỗi đau tuyệt [Am] vời.

Nếu như không còn [F] nhau, xin [G] đừng mang đến u [Am] sầu

Nếu không còn gì [Dm7] nữa, cũng [G] đừng cho nhau lời [C] hứa

Hãy xem như ngày [F] ấy chỉ là, [G] những vết thương dạy [Em] ta cách yêu một [Am] người

Yêu một [Dm7] người bằng cả tháng [Em] năm tuyệt [Am] vời.

 

ĐK:

Mất đi người mình [F] thương, ai [G] không đau đớn điên [Am] cuồng

Nước mắt ai vừa [Dm7] buông, giữa bầu [G] trời đêm rực [C] rỡ

Những nỗi đau vùi [F] sâu trong lòng, [G] như vì sao nở [Em] trắng trên lưng [Am] trời

Một mùa [Dm7] hoa bằng [Em] nỗi đau tuyệt [Am] vời.

Nếu như không còn [F] nhau, xin [G] đừng mang đến u [Am] sầu

Nếu không còn gì [Dm7] nữa, cũng [G] đừng cho nhau lời [C] hứa

Hãy xem như ngày [F] ấy chỉ là, [G] những vết thương dạy [Em] ta cách yêu một [Am] người

Yêu một [Dm7] người bằng cả tháng [Em] năm tuyệt [Am] vời

Yêu một [Dm7] người bằng cả tháng [Em] năm tuyệt [Am] vời.