Mưa Hoa Tuyết Và Em

Nghe ngoài [Dm]hiên gió [C]về, nghe [Bb]từng cơn giông tố [F]trong lòng.

Em ngồi [Gm]đây vẫn [Dm]chờ anh, [Em7b5]mong cho ngày [A7]mai đến.

Mưa chiều [Dm]nay rất [C]lạ, như từng [Bb]bông hoa tuyết rơi [F]đều.

Có hạt [Gm]mưa rớt [Dm]vào tim, [Em7b5]em nghe lòng băng [A7]giá.

 

Mùa [Dm]thu đã [C]qua, [Bb]đông chớm [F]sang.

Làm [Gm]sao để anh biết [Dm]được hoa kia vẫn [Em7b5]khóc cho tình [A7]ta...

 

Rồi một [F]mai khi ánh [C/E]nắng lung linh trở [Dm]về

Không nghe [C]tiếng lá rơi [Bb]bên hè.

Mây đã [F]tàn nhanh, [Gm]chỉ có em và [C]anh.

Và hình [F]như nghe trong [C/E]gió tiếng hoa vẫn [Dm]cười,

Dù ngày [C]nắng hoa tan mất [Bb]rồi,

Như nỗi [F]buồn ai [Bb]gửi đám mây bay [A7]về [Dm]cuối trời