Mùa thu nghe tiếng dương cầm

1. Mùa [G] thu nghe tiếng dương [Bm] cầm

Từng giọt [Am] rơi, rơi xuống âm [G] thầm

Đàn [Am] vang, vang khúc muôn [G] trùng

Ai oán không [F] ngừng dậy [D7] sóng.

 

2. Đàn [G] ơi gieo rắc cũng [Bm] buồn

Lòng chùng [Am] theo những phím thăng [G] trầm

Ngoài [Am] kia thu đến bên [C] thềm

Nghe tiếng dương [D7] cầm rất [G] gần.

 

ĐK:

[G] Tiếng lá rơi buồn hiu trên mái [C] nhà

[Am] Gió mơn mang lời [D7] ca trong ánh tà

[Bm] Cõi riêng ta mình [Em] ta

[E7] Bóng cố nhân mờ [Am] xa

Hồn buốt [D7] giá.

[G] Có hay chăng niềm [Bm] đau chôn kín [F] lòng

[Am] Nhớ khi ta gặp [D7] nhau trăng úa màu

[G] Khẽ đi vào đời [Em] nhau, [Am] dẫu thương đau là [D] đây

Ngày tháng [D7] cũ tìm [G] nhau.

 

3. Chiều [G] phai chiếc lá thu [Bm] vàng

Bàng hoàng [Am] rơi theo ánh chiều [G] tàn

Lòng [C] nghe đau xót vô [G] vàn

Thương nhớ ngỡ [F] ngàng [D7] tiếng [G] lòng.