Mưa vắng

1. [Dm] Mưa đường xa mưa [C] ướt vai áo [Bb] em, đan lạnh đêm [Dm] này

[Bb] Mưa đường xưa vắng [Gm] anh bàn tay [C] ai nâng niu tình [A7] ấm

[Dm] Gió luồn qua mái [C] tóc thương cho [Gm] dáng em hun hút về

Ngõ [C] hẹp đêm lao [A] xao lá vàng [A7] khô, hanh hao úa [Dm] màu

 

ĐK:

[Dm] Thương, thương vì ai nỗi nhớ [Gm] sao quá dài

[A7] Xa, người đi xa về đâu cho tầm dâu dệt [Bb] nhớ

[Dm] Mong sao người ơi đừng khuất [D7] lấp ân tình trao [Gm] nàng

[C] Mang em về đây gom góp [A] hết tương [A7] tư vào hai tâm [Dm] hồn.

 

2. [Dm] Khi người đi khuất [C] lối ai đón [Bb] đưa, âm thầm, ân [Dm] cần

[Bb] Buốt từng cơn trong [Gm] tim giọt mưa [C] rơi hay em lặng [A7] khóc

[Dm] Nỗi lòng sầu nhân [C] thế trăm năm [Gm] phiến rong rêu ngóng chờ

Tiếng [C] gọi nhau trong [A] mơ giật mình [A7] ôi năm canh sắp [Dm] tàn.