Mùa xa nhau

1. [D] Chuyện tình của mình thật không dễ [Bm] dàng

Một ngày nào [D] đó

kết thúc lửng [G]

Em cũng không bất [A7] ngờ.

[D] Em không thể nào tin rằng một [Bm] sớm mai thức dậy

[G] Nắng vẫn chan hoà, [D] chỉ một điều là

[A7] Anh chợt biến mất khỏi cuộc đời em.

 

ĐK:

Mùa đông là quá [D] lạnh để có thế chia tay

Vì mùa đông rất [Bm] cần có đôi vòng tay

Người ta ôm lấy [Em] nhau người ta quấn quýt [G] nhau

Tại sao em và [C] anh cứ phải quên [A7] nhau

Mùa đông là quá [D] lạnh để có thể quên anh

Sự thật là em vẫn [Bm] nhớ anh bất kể đêm ngày

Cứ chỉ [Em] mong những ngày [G] qua

Chỉ là cơn [C] mơ đến lúc thức [A7] giấc, chỉ vậy [D] thôi.

 

2. [D] Hoà vào dòng người trên phố tấp [Bm] nập

Người ta vội [D] vã như ai cũng có một người đang [G] chờ

Tất cả chỉ khiến em thêm buồn [A7] hơn.

[D] Em không thể nào tin rằng một [Bm] sớm mai thức dậy

[G] Nắng vẫn chan hoà, [D] chỉ một điều là

[A7] Anh chợt biến mất khỏi cuộc đời em.

* Mùa đông là quá [D] lạnh để có thể xa nhau

Mùa đông không để [Bm] dành hơi ấm anh được đâu

Ngoài đường người lướt [Em] qua, từng đôi cứ lướt [G] qua

Chỉ mình em lạc [C] trong nỗi đau chia [A7] xa.