Mùa xuân trắng

1. Long lanh giọt [G] nước [B7] rơi trên đường [C] chiều

Sương rơi mù [Am] lối đem bao muộn [D] phiền

Con chim đầy [G] hót mùa xuân xa [C] ấy

Áo trong mưa [Am] buồn nhạt màu bâng [D] khuâng.

 

2. Trên con đường [G][B7] tôi đi một [C] mình

Mênh mông chiều [Am] gió sương rơi lạnh [D] tình

 

Câu thơ ngày [G] ấy người mang xa [C] mãi

Lá rơi bên [D7] đường buổi chiều xa [G] tôi.

 

ĐK:

Mùa xuân [G] ơi tôi đi về chốn [Am] ấy

Gió lao [D] xao không ai cùng lối [C] đường

Mùa xuân [Em] ơi chân đi quen mòn [Am] lối

Tìm cho [D7]

câu thơ cũ chiều ngàn [G] xưa.

Mùa xuân [G] ơi em đi về ký [Am] ức

Có con [D] chim kêu khan chiều xuân [C] lạnh

Để cho [Em] tôi rưng rưng bao giọt [Am] đắng

Người hư [D7] không xa mãi

câu thơ [G] buồn.

 

3. Xuân không còn [G] gió [B7] đông mây về [C] nguồn

Xuân không [Am] còn bóng em tôi dịu [D] buồn

Xuân mang màu [G] trắng vào trong thương [C] nhớ

Có nghe xuân [D7] về đổ lòng tôi [G] không.