Muộn

1. Thế là [Am] muộn, em không còn chờ [F] nữa

Đời xoá [G] đi kỷ niệm ấy [C] rồi

Anh tiếc [Dm] mãi, lỡ lầm như tầm [E7] gửi

Buồn mênh mông nuốt hận với [Am] đời [A]

 

2. Thế là [Dm] muộn, anh không còn đợi [F] nữa

Chim sẻ [G] rừng trốn về núi bên [C] kia

Vầng trăng [Dm] ấy thành vầng trăng ám [E7] ảnh

Đêm hoang sơ, cô độc ngày [Am]

 

ĐK: Thế là [Dm] muộn, vòng quay không ngừng [F] lại

Con chim [G] non vỗ cánh bay [C] đi

Ngơ ngác [E7] chiều côi cút ấy

Ngơ ngác cỏ [B7] hoa, ngơ ngác ngày [E7] về

 

3. Thế là [Dm] muộn, em không còn đợi [F] nữa

Để chia [G] vầng trăng, chia những yêu [C] thương

Thế là [Dm] muộn, em không còn đợi [E7] nữa

Anh trở về trong

câu hát bơ [Am]