Mượn em

1. Mượn [G] em mười ngón tay ngà

Vẽ lên nét [D7] đẹp mượt mà áng [G] mây

Cho [Am] tôi mộng mị mê [G] say

[C] Mơ làn gió [D7] thổi mây bay bềnh [G] bồng

Mượn [G] em [D7] một chiếc môi [A] hồng

[Em] Mĩm cười cho [Bm] lúa ngoài [D7] đồng trổ [G] bông

Mỗi [C] khi ngồi nhớ mênh [G] mông

Tôi tìm môi [D7] đỏ nằm trong lúa [G] vàng [B7]

 

ĐK 1: Cho tôi [Em] mượn, mượn giọng nói dịu [Am] dàng

Đưa đời cô [B7] đọng nhẹ nhàng lên [Em] cao

Cho tôi [B7] mượn áo mỏng lụa đào

Đắp lên lồng ngực dạt dào ấm [B7] êm

Cho tôi [Em] mượn, mượn mái tóc lưng [Am] mềm

Buông lơi trước [Em] gió ròm rèm mộng mơ

Tơi [B7] ươm sương đọng chạy tơ

Buột trên mái tóc bài thơ ngọt [Em] ngào

 

2. Mượn [G] em mười ngón tay ngà

Vẽ lên nét [D7] đẹp mượt mà áng [G] mây

Cho [Am] tôi mộng mị mê [G] say

[C] Mơ làn gió [D7] thổi mây bay bềnh [G] bồng

Mượn [G] em [D] một chiếc môi [A] hồng

[Em] Mĩm cười cho [Bm] lúa ngoài [D7] đồng trổ [G] bông

Mỗi [C] khi ngồi nhớ mênh [G] mông

Tôi tìm môi [D7] đỏ nằm trong lúa [G] vàng [B7]

 

ĐK 2: Cho tôi [Em] mượn mượn ánh mắt gọi [Am] mời

Để tôi cô [B7] lại màu trời ngày [Em] xưa

Cho tôi [B7] mượn mượn tha thướt bóng hình

Để tôi trong mộng tưởng tình lên [B7] ngôi

Cho tôi [Em] mượn mượn duyên dáng nụ [Am] cười

Trả em hạnh [Em] phúc một thời thảnh thơi

Mượn [B7] em tôi mượn hết một thời

Mượn em tôi trả nột đời yêu [Em] em